Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Man hat dich ermordet aufgefunden


Man hat dich ermordet aufgefunden

Ich weiß noch
vor Jahren
eines Abends
im heißen Juli
haben wir dich gefunden
auf der Treppe
in der Straße zu München.
Wie ein junger
winziger Vogel
zum ersten Mal
das Elternhaus verlassend
landest du
in Deutschland
voller Hoffnung
und Glauben
und Leidenschaft.
Heute sehe ich dich noch da sitzen
eine blutjunge Blüte
warm und fröhlich, hell und rein
auf den Schultern noch den Sonnenschein der Heimat
in den Augen strahlt der unendlich weite Himmel
wo du zu fliegen träumst
frei und unermüdlich
denn du hast viel Zeit
und Kraft und Glauben.
Du kommst nach Deutschland
zum Studieren.
Aber anstatt des Studiums
lernst du das „echte Leben“ kennen,
das Leben im Ausland
fern vom Elternhaus
weit weg von der Heimat
willst unbedingt die Freiheit genießen,
diese Freiheit - und was für eine Freiheit -
die Freiheit des Glühwürmchens
im Licht der Nachtlokale.
Du junges naives Mädchen
du lachst so gern
und lachst so schön
warum suchst du denn
nur das Lachen im Nachtlokal
bei Menschen, die dich lieber misshandeln
als dich lieben
wie oft bist du schon von ihnen betrogen worden
du kleines, gläubiges Wesen
das warmherzig und menschenfreundlich war
du glaubst, du kannst unter fremden Menschen leben
wie zu Hause
und zu Hause fühlst du dich so fremd wie in der Wüste?
Kennst du denn nicht, meine Kleine
das Vietnamesische Sprichwort:
Das Schicksal der Frauen ist wie
das der Regentropfen,
die fallen mal hier mal dort
mal auf tiefen Brunnen, mal auf segnendes Feld“?

Welcher So Khanh [2] führte dich zu diesem Leben
das leichtsinnige Leben im Ausland?
Warum willst du das Schicksal von Kieu [3]?
in diesem Jahrhundert
auf deine zarten Schultern übernehmen
eine Kieu spielen in dieser fremden Gesellschaft
wo keine Pagode vorhanden ist
in der deine zermürbte Seele
ab und zu Trost finden kann
wo kein Tien-Duong-Fluss [4]
inmitten deines treibenden Lebens
vorbeifließt,
wo einen Augenblick
dein ursprüngliches Herz sich wiederfinden kann
wo kein Lächeln einer Kuan-Yin [5] erscheint,
das dich vor Selbstzerstörung
aus dem Fluss herauszuholen vermag?
Da kannst du nur
einen Mörder für dich finden
ohne Rettung

bist du verloren
nackt auf dem Bett
„mit Wunden bist du ermordet aufgefunden“

Die Nachricht
deines grausamen Todes
durchläuft mich
wie ein Blitz
der mein Herz betäubt
und meine Seele ins Delirium verrückt
du bist also
ins fremde Land gekommen
um deinen Mörder zu finden
- wie absurd dieser Gedanke!
- um so brutaler ist dein Tod -
Wie konnte ich an jenem Abend
auf deinem hellen Gesicht
das Zeichen ahnen?
Du mein armes kleines Mädchen



Người ta tìm thấy em bị giết

Tôi còn nhớ
Năm nào
buổi chiều
tháng Bảy nóng oi
chúng tôi tìm thấy em
trên tầng cấp
đường München
như một con chim bé xíu
rời tổ mẹ lần đầu
em đáp tới
nước Đức
tràn hi vọng
và niềm tin
và đam mê.
Hôm nay tôi như thấy em
vẫn còn ngồi đó
một búp hoa non
nồng nàn, tươi tắn, sáng và trong
trên vai lấp lánh nắng quê hương
trong mắt sáng hửng bầu trời vời vợi
nơi mà em mơ bay đến
tự do và say sưa
bởi vì em có giờ
có sức
có lòng tin.
Em đến nước Đức
em đi đại học.
nhưng thay vì học
Em làm quen đời sống „thực“
đời sống ở nước ngoài
xa nhà ba má
xa hẳn quê hương
Em nhất quyết muốn hưởng tự do
tự do - và cái tự do gì -
tự do của con đom đóm
trong ánh sáng hộp đêm.
Ôi em, cô gái ngây thơ non nớt
Em thích cười
và cười quá đẹp
tại sao em tìm nụ cười
trong các hộp đêm?
nơi những người ham em
lạm dụng hơn yêu.
Em bị lừa đi lừa lại
Em, sinh vật nhiệt tình và nhân ái
Em tưởng, có thể sống với người lạ
như ở nhà em
và ở nhà
Em thấy mình như trong hoang đảo?
Em ơi, em không nhớ
Câu ca dao Việt Nam
„Thân em như hạt mưa sa
Hạt rơi xuống giếng, hạt sa ruộng đồng?“

Tên Sở Khanh nào đã dẫn em đến cuộc sống này?
cuộc sống nhẹ dạ nơi xứ người?
Tại sao em thích gánh trên đôi vai nhỏ
số phận nàng Kiều?
trong thế kỷ hôm nay?
Đóng vai Kiều
nơi đất khách
nơi không có một ngôi chùa
đề linh hồn rách nát
có lần được chở che
nơi không có con sông Tiền Đường
chảy qua giữa cuộc đời trôi nổi
để trái tim trinh nguyên
khoảnh khắc tìm lại được mình
nơi không có nụ cười Quan Âm thị hiện
cứu vớt Em ra khỏi trầm luân?
Thì Em ơi,
Em chỉ có thể tìm thấy tên sát nhân
của chính mình mà khôn phương giải cứu.
thì Em chỉ còn quị ngã
trần truồng trên giường
„đầy thương tích tìm thấy Em bị giết“

Tin Em mất
Cái chết tàn nhẫn
đã xuyên suốt người tôi
như một tia chớp
Tim dại tê
và hồn tôi mê sảng
Thế là
Em đến đây,
nơi miền đất lạ
để gặp kẻ sát nhân à?
- thật phi lý ý nghĩ này -
- mà lại kinh hoàng xiết bao, cái chết này -
Làm sao tôi có thể
đoán trước được
vào buổi chiều hôm ấy
trên gương mặt sáng rỡ của Em
dấu hiệu này?
Em, người con gái nhỏ bé
tội nghiệp EM! Thương EM!


***


Để tưởng nhớ một người bạn thời phổ thông đã tới Đức học đại học năm 1988 và người ta tìm thấy xác bạn nổi trên trên dòng kênh nhỏ ở thành phố Hamburg. Hơn 20 năm rồi mà mình vẫn nhớ tới bạn Tâm ơi. Không ai biết lý do bạn ra đi nhưng chắn chắn là không giống lý do của cô bé trong bài thơ trên, nhưng không hiểu sao khi đọc bài thơ này mình lại nhớ tới bạn ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét